Hứa Hạc Ninh bị Đại Lý Tự áp giải đi, tin ấy như sấm sét giữa trời quang, giáng thẳng vào lòng Vân Khanh Khanh.
Quản sự bị nàng đột ngột chất vấn, ánh mắt ngây ngẩn. Hứa mẫu thân lúc này lại ho sặc sụa vì sốt ruột, tiếng ho nối tiếp tiếng ho. Vân Khanh Khanh hoàn hồn, vội vàng rót nước đút cho bà uống.
Nàng cố ép bản thân giữ bình tĩnh, song đôi tay cầm chén nước vẫn không ngừng run rẩy, đến mức làm ướt cả vạt áo của mẹ chồng.
“Con đừng bận tâm ta nữa, mau hỏi rõ xem xảy ra chuyện gì!” Hứa mẫu thân  vất vả lắm mới ngừng được cơn ho, yếu ớt thốt một câu.
Vân Khanh Khanh cúi mình xoa lưng cho bà thuận khí, rồi quát quản sự đang còn ngây ra như phỗng: “Câm rồi hử?!”
Quản sự vốn đã từng chứng kiến thủ đoạn nàng xử lý người khác, sợ đến run lẩy bẩy, đầu óc cũng tỉnh táo lại nhiều, lắp bắp thuật lại vài câu rời rạc của người Đại Lý Tự: “Là Trầnthị vệ  xảy ra chuyện trước, nói là giết chết Hoàng An gì đó, sau đó người của Đại Lý Tự liền bắt Hầu gia đi. Có phải…Trần thị vệ  đã khai là do Hầu gia sai khiến không?!”
“Hoàng An?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play