Không bao lâu sau Thất Tịch chính là Lập Thu, kinh thành đổ một trận mưa nhỏ, tí tách suốt đêm, đến hôm sau thì trời quang mây tạnh.
Bệnh của Hứa phu nhân lại tái phát vào thời điểm này, ho suốt cả đêm, gần như không thể chợp mắt.
Hứa Hạc Ninh vì gần đến Trung Nguyên tiết, dân chúng trở về kinh tế lễ tổ tiên không ít, trong thành phòng bị nghiêm ngặt, không thể phân thân về phủ, đành để Vân Khanh Khanh ở bên hầu hạ mẫu thân hai đêm liền.
Đến khi Hứa Hạc Ninh trở về nhà vào đúng ngày Trung Nguyên, vừa bước vào đã thấy nàng sắc mặt tiều tụy, đôi mắt đỏ ngầu những tia máu.
“Thân thể của chính mình mà nàng cũng không biết tự lo lấy sao? Nếu nàng gắng gượng mà ngã bệnh, vậy trong nhà này ai là người chủ trì được đại cục?” – Hứa Hạc Ninh vừa đau lòng vừa trách, đến nỗi người hầu xung quanh nàng cũng bị chàng mắng một trận.
Vân Khanh Khanh vội đưa tay ra hiệu: “Nương vừa mới ngủ, chàng lớn tiếng thế, nhỡ đánh thức người thì sao?”
Chàng mím môi, trực tiếp bế bổng nàng lên, ôm ngang người đem về chính viện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play