Một người dám ngang ngược, một người dám dung túng. Cữu cữu và biểu muội của Hứa Hạc Ninh vẫn còn bị giam trong đại lao của Hình bộ, chuyện y đến Đông cung mà dám tỏ thái độ với Thái tử cũng theo đó mà bị đẩy lên cao trào.
Nhưng mãi đến ba ngày sau, khi Vân Khanh Khanh đến thăm đường tỷ mới sinh của mình ở phủ Mẫn gia, nàng mới nghe được chuyện này.
Mẫn Chỉ Tịch kéo nàng ra khỏi gian phòng đông nghịt khách khứa, đem chuyện nàng vừa nghe được về việc Hứa Hạc Ninh và Thái tử bất hòa kể tỉ mỉ một lượt.
“Hắn là phu quân của ngươi, ta không nên nói ra, nhưng bên ngoài người ta đồn ầm lên là hắn quá mức kiêu căng hống hách. Họ nói bệ hạ dung túng hắn thực ra là đang chờ thời cơ để cùng lúc diệt trừ, dâng lên cao rồi giết chết! Ngươi hiểu không? Chính là dâng chết đó!”
Mẫn Chỉ Tịch vừa nói, tay vừa khoa tay múa chân kích động, giữa mùa đông mà gương mặt cũng đỏ ửng.
Vân Khanh Khanh chẳng hiểu sao lại thấy buồn cười, đưa tay khẽ lau má nàng rồi cười nói: “Ừ, ăn tết xong rồi cũng hiểu chuyện ra chút, đến cả ‘dâng chết’ cũng biết nữa.”
“Sao ngươi không gấp?!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play