Vân Khanh Khanh vừa trở lại yến thính liền cảm thấy không ổn, cung nữ tới truyền lời kia khẩu khí bất thiện, đúng là xác nhận suy đoán của nàng.
Nàng siết chặt tay tổ mẫu, khiến Vân lão phu nhân nghiêng đầu nhìn, cúi mắt liền thấy sắc mặt nàng tái nhợt, trong lòng lập tức đánh “thịch” một cái, kinh nghi bất định nhìn về phía đám cung nhân sắc mặt nghiêm nghị.
Cung nữ kia đã cất cao giọng nói:
“Vừa rồi có một vị mệnh phụ chưa được cho phép mà tự ý đi đến nơi ở của hoàng tôn, hành tung khả nghi, bị nhũ mẫu phát hiện và hô lớn một tiếng. Nhưng vị phu nhân kia lại bỏ chạy hoảng hốt, trong lúc vội vã bỏ trốn có làm rơi một chiếc túi thơm.”
Vừa nói, đại cung nữ liền giơ cao chiếc túi thơm, ánh mắt sắc bén quét một vòng các phu nhân trong sảnh, trong lúc mọi người xì xào bàn tán thì nàng tiếp lời:
“Trong túi thơm này là bột thạch cao! Ai lại đi bỏ thứ này vào túi thơm, còn lén lút đến chỗ hoàng tôn? Nếu như bột này lọt vào mắt, người lớn còn chịu không nổi, huống chi là trẻ nhỏ!”
Trong sảnh vang lên một trận xôn xao. Vân Khanh Khanh cúi đầu nhìn túi thơm bên hông mình, sắc mặt rốt cuộc cũng dịu đi đôi chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT