Giang Mãn Nguyệt oán giận vài câu với Lạc Tĩnh Nghiên.

"Tinh Nghiên, thì ra làm việc đồng áng thật sự vừa khổ vừa mệt."

"Đúng là mệt mà, nhưng làm gì có việc gì dễ dàng đâu chứ? Người làm việc đồng áng dù một, cũng sẽ có người có năng lực làm được.”

"Ôi, khổ một chút, mệt một chút mới có thể rèn luyện bản thân, mình chính là muốn oán trách một câu, phàn nàn, ngày mai nên làm việc thì vẫn phải ngoan ngoãn đi làm việc.” Sau khi ăn cơm xong, ba thanh niên tri thức mới ngồi ở dưới ngọn đèn dầu dùng kim chọc những bọng nước trên tay do bị ma sát khi làm việc đồng áng gây ra.

Đỗ Nghệ Nam vì đau đớn với mệt nhọc, vẫn luôn khóc sướt mướt không ngừng, nhưng vì cô ta sợ Lưu Tuệ Phương, không dám khóc to, chỉ nhỏ giọng nức nở và sụt sịt, thỉnh thoảng giơ tay lau nước mắt trên mặt một cái.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play