Bà ta đưa khăn tay và tiền của mình cho Lưu Ái Quốc: "Ái Quốc, con xem đi, đây chính là tiền mẹ làm mắt, khăn tay cũng là của mẹ. Hóa ra là bị vợ của con trộm mắt. À, chắc chắn là cô ta định giữ lại tiêu cho bản thân, sợ mẹ tìm ra được từ trên người của cô ta, cho nên vu oan cho thanh niên trí thức Trang, để chúng ta đến tìm thanh niên trí thức Trang đòi tiền, tiện thể cho bản thân rút lui an toàn. "
Nếu chuyện đã là do Lý Hồng Anh làm, thế thì chính là cô ta đã vu oan cho Trang Phi Phỉ, cho dù Trang Phỉ Phỉ chỉ là một thanh niên trí thức xuống nông thôn, cũng phải đâu phải dễ để bọn ho muốn bắt nạt thế nào cũng được, nếu cô ta đi báo với Đại đội trưởng, ít nhiều gì cũng có chút ảnh hưởng đối với bọn họ.
Và ta vội vàng dạy dỗ Lưu Ai Quốc: "Đã tìm được tiền rồi, còn không mau buông thanh niên trí thức Trang ra. "
Bà ta còn định giả vờ giả vịt nói vài lời nịnh not Trang Phi Phỉ, bỏ qua cho chuyện này, nhưng lúc này Trang Phi Phi lại như mất hết hồn vía, đôi mắt vô thần, trong miệng chỉ biết tự lắm bẩm: "Thôi xong, tất cả xong hết rồi, xong hết rồi. "
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT