Anh ta càng ngày càng hận sự ngu dốt của mình lúc trước, hận mình mắt mù thiển cận. Nếu không cho dù anh ta không thể ở lại thành phó, ít nhất anh ta cũng có thể có một đối tượng tốt như Lạc Tĩnh Nghiên.
Hôm nay Lại Xuân Thảo cũng đi cùng anh ta tới đây và đang đứng bên cạnh anh ta. Lại Xuân Thảo thấy anh ta ngây ngốc nhìn Lạc Tĩnh Nghiên, vươn tay nhéo mạnh vào eo anh ta.
"Anh đang nhìn gì vậy? Con ngươi sắp bay lên đến sân khấu rồi."
Triệu Văn Tùng không kiên nhẫn nhưng cũng không dám nỗi nóng: "Không, không có gì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT