"Lạc Tĩnh Nghiên, tôi nói cô làm không phải là không có chứng cứ. Đầu tiên, từ khi đến đây, tôi chỉ có mâu thuẫn với cô, cô ghi hận trong lòng, ngoài sáng không thể trả thù, chỉ có thể lén lút dùng loại thủ đoạn này ở trong tối. Thứ hai, tất cả các bức tường bên phía tôi đã bị đổ, nhưng bức tường của cô vẫn bình yên vô sự, sự nghỉ ngờ của cô lại lớn hơn một ít. Thứ ba, sáu công nhân ban đầu ở chỗ cô đều đã sang bên tôi, tất nhiên trong lòng cô khó chịu. Kết hợp tất cả những thứ này, cô chính là người khả nghi nhất đã phá tường của tôi. Cho nên cô vốn không thể thoát khỏi liên quan."
Lạc Tĩnh Nghiên nhún nhún vai: "Họ Trang, cô thật đúng là buồn cười. Cái gì mà kêu tôi và cô đã từng xảy ra mâu thuẫn, tôi trả thù cô còn phải lén lút ư, vừa rồi tôi đánh cô là lén sao?"
Cô giơ tay lên hướng về phía Trang Phi Phi: "Cô còn muốn nếm thử vài lần nữa không? Tôi sẽ quang minh chính đại trả thù cô."
Trang Phỉ Phỉ nhìn bàn tay đang giơ lên cao không khỏi cảm thấy Sợ hãi, vô thức co rúm người lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT