Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Chú, muốn ủ rượu ngon, một mặt nguyên liệu, nhiệt độ và chất lượng nước xác thực phải giống nhau, mau chốt của rượu còn phụ thuộc vào kỹ thuật ủ rượu và phụ liệu thêm vào. Mùa đông ở đây của chúng ta quá lạnh, có thể chọn những mùa khác ủ rượu. Chú, không dối gạt gì chú, phiếu tiền nhà cháu chính là ủ rượu, cháu cảm thấy nếu chúng ta tự ủ rượu, nếu làm được, chắc chắn sẽ tốt hơn việc bán cao lương cho người khác."

Đại đội trưởng mạnh mẽ gật đầu hai lần: "Đúng đúng đúng, đúng như vậy. Cô gái, cháu nói vậy, trong tay cháu nhất định là có kỹ thuật, có đúng không?”

"Ừ."Lạc Tĩnh Nghiên gật đầu, nếu không cô nói nhảm nhiều như vậy làm gì: "Chú , kỹ thuật ủ rượu nhà cháu vẫn luôn có truyền thừa, sau này dù không mở phường rượu, nhưng kỹ thuật không mắt đi. Cháu và em trai đến đây, Đại đội trưởng và những người khác rất chăm sóc bọn cháu, cháu cũng muốn đền đáp gì đó cho thôn."

Nhân cơ hội này, nâng cao địa vị của mình một chút, trách cho về sau sẽ có người trong thôn gây rắc rồi.

Đại đội trưởng nói: "Đề nghị của cháu không tệ, nhưng cao lương năm nay đã được nộp cho công xã bên đó, không giữ được.” "Không gấp." Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Chú, mở phường rượu không phải đùa giỡn, không thể vì cháu nói một câu làm thì làm, chúng ta còn phải thử nghiệm trước, nếu cách của cháu thành công, sang năm chúng ta lại chuẩn bị việc mở phường rượu. Nếu ngài tùy tiện giữ lại tất cả cao lương năm nay, kỹ thuật của cháu không đạt được kết quả như mong muốn, vậy không phải chúng ta ta sẽ lỗ sao, cháu có thể chịu trách nhiệm không nỗi."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play