Từ siêu thị bước ra, sắc mặt Cố Từ vẫn không mấy khá hơn, anh xách mấy túi đồ lớn đi ở phía trước.
Khương Bạch biết Cố Từ đang tức giận.
Thật ra, bản thân cậu thì không mấy để tâm đến những lời gièm pha như vậy, nhưng việc Cố Từ tức giận vì cậu, lại thực sự khiến tâm trạng cậu khá hơn nhiều.
Mấy túi đồ vừa mua, Cố Từ một mình xách hết. Cậu hai tay thảnh thơi đi theo sau Cố Từ, ngắm nhìn bóng lưng cao thẳng của người đàn ông, khóe miệng vô thức cong lên. Lúc đứng đợi xe, cậu giơ tay lên, ngón trỏ khẽ chọc vào vai người đàn ông.
Cố Từ quay đầu lại, ánh đèn đường ven đường chiếu lên đôi mày và khóe mắt ấm áp của chàng trai. Chàng trai nói: “Đừng tức giận nữa Cố Từ. Sẽ mau già đấy.” Cậu nói rất nghiêm túc: “Trước đây ở phòng thí nghiệm có một cậu học đệ, lúc nào mặt cũng cau có, trông như ngày nào cũng đang tức giận vậy, nhỏ tuổi hơn em mà trông còn già hơn cả em.”
Cố Từ: “Cố Lâm Thanh?”
Thấy anh đột nhiên nhắc đến Cố Lâm Thanh, Khương Bạch khẽ nhướng mày: “Không phải học đệ nào cũng nhỏ tuổi hơn em đâu. Đó là một người có chuyên môn còn giỏi hơn cả em…” Cậu nghĩ ra một từ để hình dung: “Thiên tài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play