Hai người đi qua hàng cây tới thao trường, băng đã tan tuyết đã chảy, cành cây khô đã trồi lá non, cây đông thanh xanh mướt, không thiếu người ra ngoài trời học bài hoặc kết thành đôi thành cặp, thêm vào đám chàng trai chơi bóng rổ ngoài sân hú hét tưng bừng, khó tránh khỏi làm Phương Hủy Đình nhớ tới thời sinh viên sôi động của mình.
Hàn huyên vài câu, Phương Hủy Đình hay nói lại không biết nói gì nữa, Vương Tuyết Na thì lại nói suốt, kể chuyện vui trong trường, nhìn cô kể say sưa thi thoảng tự cười khanh khách vì những chuyện rất bình thường, chứng tỏ cô bé này rất thích môi trường trường học.
Chỉ là nói hồi lâu mà không thấy Phương Hủy Đình đáp lời, Vương Tuyết Na đột ngột hỏi: "Chị Phương, chị không phải tới mượn sách đúng không?”
“À, không phải.” Phương Hủy Đình đáp trong vô thức, sau đó mới sực tỉnh, cười xấu hổ: "Chị không tập trung, vừa rồi chị đang nghĩ chuyện khác.”
“Vậy chị tìm em vì anh ấy hả?” Vương Tuyết Na lại hỏi.
Phương Hủy Đình rùng mình đứng lại, cảm thấy khó nói ra khỏi miệng, không biết nên phủ nhận hay không nên phủ nhận.
Vương Tuyết Na hết sức thản nhiên: "Kỳ thực em và anh ấy thực sự không có gì, em cảm thấy người anh ấy thực sự thích là chị.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play