Thân xe bỗng dưng lảo đảo rồi dừng lại, Lưu Nghĩa Minh lòng vừa chua vừa chát, chuyện này hắn đoán trước rồi, đưa một mỹ nữ thiên kiều bá mị như Trâu Hiểu Lộ tới trước mặt Soái Lãng khác nào mỡ dâng miệng mèo, chuyện gì cần tới sẽ phải tới, nhưng tiếc con thì sao bẫy được sói, tiếc vợ sao bẫy được tên lưu manh Soái Lãng.
Vốn nghĩ khi tất cả qua rồi, mọi người vờ không có gì xảy ra, không nhắc tới là lòng thanh tịnh, không ngờ Trâu Hiểu Lộ để bụng như thế.
Lưu Nghĩa Minh dừng xe lại, lặng lẽ ngồi đó, cứ nghĩ tới hình ảnh tên lưu manh đó ở trên giường dày vò Trâu Hiểu Lộ, trong lồng ngực như nhét cả tảng đá lớn, tắc nghẽn không chịu nổi: "Em luôn sống một mình ở Bắc Kinh, hẳn là không cấm dục nhỉ? Chúng ta đều là người trưởng thành rồi, có nhu cầu sinh lý là chuyện bình thường mà, em cần gì nghiêm túc như thế? Dù em thích y, em có thể sống với tên nghèo rớt sao?”
“Không sống được, cũng có lẽ là sống được, ai mà biết.” Trâu Hiểu Lộ nghe giọng điệu hắn như thế rất tức giận, chống người ngồi dậy, hắn đã nói thế, cô cũng không dây dưa ở chuyện này, cũng không muốn thừa nhận trước Soái Lãng, Lưu Nghĩa Minh là nam đầu tiên và cũng là duy nhất của cô, nếu không si mê hắn, sao nghe lời hắn làm nhiều việc như thế?
Cô hối hận vì hắn mà không danh không phận vẫn cẩn thận giữ gìn bao năm, hối hận vì hắn mà tập võ phòng thân, vì hắn lúc nào mang theo mấy thứ như bình xịt hơi cay.
Vậy mà trong mắt hắn, chuyện cô lên giường với nam nhân khác lại nhẹ nhàng như thế, vậy cô còn có thể tin vào tình cảm của hắn sao?
Chắc chắn là không!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play