Soái Lãng hết một vòng thì cũng hết luôn buổi sáng, tuy không có lương, dù sao cũng kiếm được cơm hộp. Dù chia cơm hộp thì nhân viên cũng luân phiên ăn, hơn nữa thời gian còn có giới hạn, chỉ 15 phút.
Buổi trưa còn bận hơn buổi sáng, mỗi nhân viên chạy lên phòng nghỉ ngơi nhân viên tầng 3 đều ăn bừa một hồi, lấy cốc nước uống ực một cái rồi đi làm, chẳng cần đợi tới 15 phút.
Soái Lãng nhìn đám tiểu cô nương đa phần xấp xỉ 20, có chút xót xa trong lòng, trước kia y cũng vậy thôi, thực sự là quá thật thà, nào như bây giờ mặc Âu phục đóng vai cửa hàng trưởng, các tiểu cô nương thấy y cười sáng lạn lấy lòng.
Ông chủ Vương cũng rất nghĩa khí, vì bán được đống rượu kia, nhường luôn cho Soái Lãng văn phòng của mình làm nơi làm việc.
Soái Lãng ăn trưa xong đang xem tài liệu thì có tiếng gõ cửa, thuận miệng nói: “Vào đi.”
Lam Đông Mai đi vào tức thì sốc nặng, cửa hàng trưởng Soái hai chân thượng cả lên bàn, đầu dựa vào lưng ghế, một tay cầm tài liệu, thấy cô chẳng khách khí, nhìn bằng một mắt hỏi: “Việc gì?”
Tư thái đó còn hơn cả ông chủ thực sự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play