Thời gian chỉ tới 1 giờ sáng, lúc này đám ô hợp Từ Trung Nguyên, Phong Lực Hữu, Nhâm Quan Triều đã mất đi phương hướng, ai cũng biết nếu không ngay lập tức tìm được thì vật vô chủ sẽ thành có chủ rồi, chỉ có thể an bài hậu sự thôi.
Nhâm Quan Triều cáo từ mọi người đi tới khu tập thể tỉnh ủy, Phong Lực Hữu liên hệ với tổng bộ APTX, báo cáo chuyện Lưu Nghĩa Minh mang trái phiếu bỏ trốn một mình, muốn thông qua thế lực ở hải ngoại tìm phương pháp sửa chữa sai lầm. Có điều ông ta cũng biết hi vọng mong manh, thế giới bao la, chỉ cần Lưu Nghĩa Minh ra nước ngoài, chẳng ai với tới hắn nữa.
Còn Từ Trung Nguyên còn một tâm sự, đang phóng như bay tới trấn Thập Lý Hà, trong điện thoại gọi đám thủ hạ không được hành động tùy tiện, cả đêm hôm nay hết truy đuổi lại nổ súng bắn người, dù Từ gia còn chút quan hệ cũng chẳng đủ đem chùi đít.
Từ Bắc Lộc Trang tới trấn Thập Lý Hà gần 30 km, Từ Thừa Quý đi qua đi lại ở đầu thôn Dương Giác đã không còn kiên nhẫn được nữa rồi, lại lần nữa nhìn xe đi tới rồi lại vọt qua, hùng hổ đi tới trước xe của Bùi Quốc Đống đưa tay ra: "Đưa súng cho tôi.”
“Thừa Quý, đợi thêm chút đi, chúng tôi chỉ có ba người, với lại địa chỉ cậu biết còn chưa chắc đã đúng, lỡ chẳng may ...”
Chát, một cái tát dứt khoát cắt ngang lời Bùi Quốc Đống, hai mắt Từ Thừa Quý trợn muốn rách ra, chỉ cả ba tên: "Chúng mày là cái gì, cần chúng mày nhắc tao à? Đưa súng đây, chúng mày không làm thì tao làm.”
Đứa bé đáng thương bị dồn ép đã khơi lên máu nóng trong người rồi, ba người kia cũng tức giận, đẩy cửa xe đi xuống, Bùi Quốc Đống phất tay: "Đi, có chuyện gì tôi chịu, có điều Thừa Quý, cậu ở lại đấy, cậu mà làm sao thì chúng tôi lấy đầu ra cũng chẳng đền nổi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play