Soái Lãng buông tiếng thở dài, cảm giác khó dùng lời mà diễn đạt hết chuyện y trải qua gần một năm ngắn ngủi này, Trâu Hiểu Lộ là thính giả tốt, đôi mắt to cứ long lanh long lanh trong đêm, thi thoảng chớp chớp như lý giải lắm.
Cảm khái mất một lúc Soái Lãng mới lại nói: "Khi bắt được Đoan Mộc Giới Bình, thực sự chỉ vì nhìn thấy cha tôi vốn cai thuốc vì bắt tên lừa đảo đó mà gạt tàn đầy tràn ra ngoài, muốn giúp ông ấy một tay thôi, nuôi tôi lớn như thế, tôi toàn báo hại, chưa từng giúp được gì .... “
“Về sau Đoan Mộc Giới Bình sa lưới, tôi nghĩ mọi thứ kết thúc rồi, tôi có thể bắt đầu làm lại, sống cho đàng hoàng. Thế nhưng không nghĩ cái chết của hắn lại kéo tôi vào đống rắc rối mới, đám Từ Tiến Đĩnh đeo bám làm tôi sống không yên, tôi cực kỳ khó chịu. Ngay từ đầu không phải tôi muốn tìm di sản của Đoan Mộc Giới Bình, tôi chỉ nghĩ tìm cách cắt đứt mấy cái đuôi này thôi.”
“Rồi khi nói cho họ biết bí mật về Giang Thành Từ, năm người gục bốn, nhìn thấy họ nằm ở bệnh viện, tôi cũng không đành lòng, ai ngờ Đoan Mộc Giới Bình lại chơi trò ác như vậy ... Vậy mà con mẹ nó còn chưa xong, đám này nằm xuống lại có đám khác tới, lại còn chơi cứng rắn hơn. Nếu hôm nay trong nhà máy dầu không có người nghĩ cách dùng dầu cống phun chúng, e là tôi không chạy thoát ... Giờ thì hay thật rồi, thành tử địch rồi, lũ khốn nhất định ép tôi phải liều mạng với chúng.”
Vừa sợ hãi đồng thời cũng phẫn nộ, đám người đó năm lần bảy lượt phá hỏng cuộc sống của y, sau khi bắt được Đoan Mộc Giới Bình, vốn nghĩ có thể bình yên vui vẻ phát triển tình cảm với Phương Hủy Đình. Giờ thì cuộc sống đã mất, cả Phương Hủy Đình cũng giận y rồi, tình cảm vừa chớm nở đã bị vùi dập. Đấu qua đấu lại, hậu quả càng nghiêm trọng, y không biết gỡ nút thắt này ra sao nữa. Nếu rơi vào tay đám người kia, hậu quả có lẽ còn tệ hơn tưởng tượng, nếu phản kích, chắc chắn mọi chuyện ngày một tồi tệ rơi vào vòng tròn ác tính không dứt.
Trâu Hiểu Lộ cứ tưởng Soái Lãng là người không sợ trời không sợ đất, sống vô ưu vô lo chỉ ăn với chơi cơ, không nghĩ y có nhiều tâm sự, nhiều bất đắc dĩ như thế, nhẹ nhàng nói: "Tạm thời anh không có nguy hiểm, ít nhất khi chuyện trái phiếu chưa kết thúc, ai dám làm gì anh, ai cũng nghĩ anh là người biết rõ nhất số tiền đó ở đâu.”
“Vấn đề là tôi không biết gì cả, cái thứ trái phiếu thối tha đó thì liên quan gì tới tôi.” Soái Lãng cáu kỉnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT