Tới rồi, khi Trâu Hiểu Lộ đang suy nghĩ vẩn vơ thì nghe thấy một tiếng đóng cửa, chính là Soái Lãng từ trên taxi đi xuống, cô nhanh chân tới đón, chỉ thấy y đút tay vào túi quần, nụ cười có chút lưu manh gian tà, nào giống xảy ra chuyện, thế mà mình bỗng dưng lo vớ lo vẩn, giận luôn bản thân, mắng: “Người kiểu gì thế hả, hẹn người ta mà lại đến muộn.”
“Tôi không cho cô leo cây là may rồi, cùng đi nào.” Soái Lãng hất đầu một cái, thái độ như người bạn lâu năm, Trâu Hiểu Lộ lặng lẽ đi theo. Soái Lãng thì chẳng bao giờ bỏ qua bất kỳ cơ hội nào trêu ghẹo mỹ nữ, mở miệng ra đã chẳng đàng hoàng: "Trâu mỹ nữ, đêm khuya tôi hẹn cô mà cô cũng dám ra, không sợ tôi làm gì à?”
“Được thôi, tôi chuẩn bị bình xịt hơi cay to lắm, anh thử xem, tôi không ngại đâu.” Trâu Hiểu Lộ bĩu môi, một mình cô có thể hạ hai tên như Soái Lãng.
“Vậy thì tôi phải tính cho tốt, đầu tiên phải giải trừ vũ trang của cô đã, ha ha ha ...” Soái Lãng quay sang nhìn cô gái cao ráo mặc cái áo phao dài, cười gian không thôi.
“Thôi đi, đừng có lần nào nội dung trò chuyện cũng chỉ xoay quanh nhu cầu sinh lý như thế, nửa đêm anh gọi tôi ra là để nói anh muốn phi lễ tôi đấy à?” Trâu Hiểu Lộ đã quen phương thức nói chuyện của Soái Lãng rồi, nên trực tiếp thản nhiên luôn.
Soái Lãng cười ha hả, lập tức nghiêm túc: "Được, không nói chuyện hai chúng ta nữa, nói cô và Từ Tiến Đĩnh đi, hai người đã phi lễ nhau chưa?”
Trâu Hiểu Lộ dừng bước, hít thở sâu, giận rồi, còn Soái Lãng cũng dừng lại, mắt liếc xéo sang, tựa hồ hả hê thấy Trâu Hiểu Lộ thẹn quá hóa giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT