Soái Lãng tận mắt nhìn tên kia bị xe cảnh sát đưa đi mới chuồn, liên tục thay mấy chiếc taxi, lên cả xe bus, đi về phía bắc rồi lại xuống phía nam, suốt 2 tiếng liền không dừng lại, suy nghĩ xem trốn ở đâu, nhưng bất kỳ nơi nào quen thuộc cũng không dám tới.
Trâu Hiểu Lộ vừa gọi điện cảnh báo, ngay lập tức gặp được truy binh, mới đầu y còn hoài nghi Trâu Hiểu Lộ giở trò, nhưng thấy không giống, nếu đem nơi ẩn thân này của mình nói cho Từ gia rồi, sao lại còn gọi điện thông báo? Vậy vấn đề ở đâu?
Đối phương tất nhiên có thể chia người ra tới tất cả những nơi mình hay đi để canh chừng, cuộc chạm mặt khi nãy chỉ là tình cờ.
Nhưng nếu chúng có thể thực sự tìm chính xác vị trí mình thì sao?
Vậy thì chỉ có thể là do cái điện thoại này thôi, Soái Lãng biết, tìm định vị GPRS với đám người kia thật quá dễ dàng, vì thế ở trên xe tắt di động. Có điều lại nghĩ, chẳng may tắt di động rồi, đám ruồi không đầu đó sẽ đi khắp nơi lùng sục, không phải gây phiền phức cho người quen của mình à ... tiền nhiều như thế, lại còn ân oán, đám đó có gì không dám làm?
Người khác chẳng nói làm gì, chẳng may chúng tìm tới nhà … nghĩ tới em gái, Soái Lãng lại bật máy lên, dù sao Trung Châu lớn như thế, dù bọn chúng biết mình ở đâu, tìm đến được cũng vẫn tốn một ít thời gian.
Vì thế Soái Lãng di chuyển liên tục, chuyên chọn những nơi nhân khẩu đông đúc mà đi, đều là nơi mà y quá quen thuộc, cũng biết mục đích của đám người này là số trái phiếu, nếu chưa tìm thấy thì chúng sẽ không dám làm gì mình hết ... Nghĩ tới đó Soái Lãng bình tâm lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT