“Chúng tôi tuần này chủ yếu tiến hành hỏi chuyện những người tương quan trong sự kiện trúng độc, người thứ 5 trên xe hôm đó là Lưu Nghĩa Minh, người này là đại cổ đông trung tâm làm đẹp Phượng Nghi Hiên, đồng thời nhậm chức ở quỹ đầu tư nước ngoài có tên là APTX. Hắn về Trung Châu trước Tết Dương, sau khi xảy ra sự kiện trúng độc, người này đã không rõ tung tích, tạm thời không tra ra ghi chép xuất cảnh, kỳ quái là cũng không có ghi chép nào ở Trung Châu. Chúng tôi hoài nghi người này thoát nạn không trúng độc ...”
“Một chuyện nữa trừ Lưu Nghĩa Minh và bốn người trúng độc còn hai người nữa hôm đó biết chuyện mật mưu đào mộ ở Cty Viến Thắng. Một là Soái Lãng, người này tôi không cần giới thiệu nữa, mọi người đều quen; một người khác là Trâu Hiểu Lộ, khi phát sinh sự kiện kia, bọn họ bị giam lỏng trong phòng của Hoàng Tông Thắng, đối chiếu khẩu cung cơ bản trùng hợp.”
“Hôm đó tin tức đúng là do Soái Lãng nói cho những người này, có điều Soái Lãng nói khi say rượu, chúng tôi đã tới hỏi chuyện phục vụ giám đốc hội sở hôm đó, cùng lấy camera giám sát, đều có thể chứng minh Soái Lãng uống say ... Hơn nữa, ừm, trêu ghẹo nữ phục vụ ... Bị bảo an công ty Viễn Thắng phái tới đưa đi ...”
Chung Sơn còn rất trẻ nên cơ hội tham gia tổ điều tra thế này là hiếm có, tất nhiên là cố gắng biểu hiện, sự thực chứng minh hắn làm rất tốt. Đang báo cáo trơn tru, khi nhắc tới Soái Lãng, cảm giác có vài người mặt cứ như đau răng không chịu nổi, sớm nghe nói người đó bất phàm, không ngờ bất phàm tới mức đó.
Báo cáo đã hết, không ai hỏi gì cả, lại còn trầm mặc khác thường, Lưu Diệc Tuệ cô cộng sự của Chung Sơn thẳng thắn đề nghị: "Xử trưởng Trịnh, tôi cảm thấy người tên Soái Lãng này vô cùng khả nghi, tôi đề nghị phải có biện pháp cưỡng chế.”
Chỉ có thế mà muốn cưỡng chế Soái Lãng? Tục Binh và Đồng Hủy nhìn nhau cười, Hành Song Thanh lắc đầu, chẳng buồn ý kiến. Trịnh Quan Quần hỏi lại cô cảnh sát: “Khả nghi ở chỗ nào?”
“Y từng tiếp xúc với Đoan Mộc Giới Bình, lại có thể tìm ra điểm cất giấu tang vật của Đoan Mộc Giới Bình, tôi nghĩ, y ít nhất biết tung tích số trái phiếu kia. Hơn nữa tôi cho rằng y biết nội tình sự kiện trúng độc, nói cho đám Hoàng Tông Thắng có ý đồ mưu hại ... Quan trọng hơn nữa, y có tiền án, lúc còn vị thành niên vì phạm tội ăn cắp, ẩu đả bị đồn công an xử lý.” Lưu Diệc Tuệ nói rất hùng hồn, cô nhớ rất rõ người này, đặc biệt khi tới hội sở nghe phục vụ viên thuật lại hành động ghê tởm của y ngày hôm đó, gây ra phản ứng cảm tính rất lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT