Râu Kiến rộng rãi đưa tới cho Từ Thừa Quý giám định, vì trông hắn mặc vest sang trọng, mặt mày sáng sủa, giống người trí thức.
Từ Thừa Quý nhận lấy sờ chất giấy, soi dưới ánh mặt trời, nếu ở nhà đã có công cụ giám định, nhưng ở nơi này chỉ có thể dựa vào mắt thường, nhìn không ra, cảm giác chất liệu giấy không tệ, trả lại tờ giấy, vờ vịt lắc đầu: “ Chẳng đáng tiền đâu.
“Biết ngay cậu chẳng nhận ra, vờ người trong nghề gì chứ, tôi đi tìm người giám định ...” Râu Kiến gấp tờ giấy đút vào túi.
Hành vi gấp giấy thô bạo đó làm dạ dày Từ Thừa Quý muốn co giật, tên ngốc đó không nhận ra tiếng Đức, đó là trái phiếu 500.000 Euro đấy.
Cao Kế Hồng thấy con trai quay về hỏi nhỏ: "Có phải không?”
“Nếu là thật thì đúng ạ, có điều không có máy móc không thể nhìn ra thật giả .... Con chỉ nhận ra chất giấy rất giống.” Từ Thừa Quý ghé tai mẹ mình thì thầm.
“Nếu con không giám định ra thì mẹ càng chịu rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT