Cảnh sát Chung không nghi ngờ gì lời khai này, xem thời gian gần 12 giờ, dọn dẹp đồ đạc, làm ra vẻ tùy ý nói: "Hôm nay thế thôi, nếu còn gì nghi vấn, chúng tôi sẽ liên hệ với anh tìm hiểu ... Soái Lãng, tôi có thể hỏi anh một vấn đề riêng tư không?”
“Được.” Soái Lãng thoải mái gật đầu.
“Tôi muốn hỏi là, theo như anh nói, anh là người đầu tiên phát hiện ra bài Tống từ đó chính là tên người, đúng không nhỉ?” Giọng cảnh sát Chung vẫn tỏ ra lơ đễnh.
Soái Lãng gật đầu tiếp: “Đúng thế, tôi vô tình phát hiện ra, chính tôi còn không tin.”
“Vấn đề là ở chỗ này, anh phát hiện ra, vậy mà không làm gì cả, sau đó tới hội sở uống rượu? Tôi thấy chỗ này không logic.” Cảnh sát Chung nhìn xoáy vào mặt Soái Lãng, đột ngột tung ra một câu hỏi.
“Có gì mà không logic, tôi thường uống rượu từ sáng sớm cơ, với lại tôi nhấn mạnh rồi còn gì, tôi hoàn toàn không tin Đoan Mộc Giới Bình để lại di sản gì, để lại cũng không phải giành cho tôi.”
“Không phải tôi hỏi tới di sản của Đoan Mộc Giới Bình, mà tôi hỏi, có phải anh cố ý chế tạo chứng cứ không ở hiện trường, cố ý dụ dỗ những người kia tới nơi phát sinh sự cố?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT