Choang!
Liêu Hậu Khanh và Ân Phương Thuyên rợn sống lưng, trên mặt đất mảnh sứ vỡ tung tóe đầy đất.
Một nam tử trung niên mặt mày hung bạo, đầu trọc, mũi sư tử chỉ Ân Phương Thuyên mắng: “Làm ăn kiểu gì thế hả? Đến người cũng để mất, người ta rõ ràng là dùng kế hoãn binh, cô còn về nói thái độ của y rất tốt, cô nói trước Tết Dương cơ mà, bây giờ sao chưa thấy đâu?”
Ân Phương Thuyên cúi đầu im như thóc, người đang mắng chửi là Trần Kiện, tổng giám đốc của Trung Thiết, dù đã bước vào hàng ngũ phú hào một đời, nhưng vẫn còn giữ tính khí của quản đốc năm xưa, làm việc nóng nảy. Làm việc trực tiếp, làm được việc, thưởng; làm không xong, chửi thứ chó má vô dụng này ... Hôm nay phát tác hơi mạnh một chút thôi, đập vỡ chén trà ngay dưới chân mỹ nhân, chẳng thèm nể nang gì.
Liêu Hậu Khanh không phải là cấp dưới của hắn, hơi thiếu tự nhiên lên tiếng nói đỡ: “ Tổng giám đốc Trần, không thể trách cô Ân được, thằng tiểu lưu manh đó là như thế đấy, y gặp ai lừa người ấy, ngay cả tôi cũng bị y hại. “
Lăng Duệ Phong chưởng môn nhân của Duệ Sĩ thay chén trà khác cho Trần Kiện: “Đừng gấp, tổng giám đốc Trần, tôi thấy không nghiêm trọng vậy đâu, y chạy sao được, nhà ở đó, chuyện làm ăn ở đó, công tác cũng ở đó ... Nói không chừng là mải chơi quên mất rồi.”
“Không phải thế Lão Lăng, tôi không lo y chạy, tôi chỉ lo y bị mấy nhà khác lừa đi mất, bây giờ đã có mấy nhà nhăm nhe y rồi, đám người Viễn Thắng, đám này ngửi thấy mùi lợi ích là bâu vào như ruồi, dai dẳng rứt không ra; rồi đầu tư Tinh Anh, bọn họ bị lừa 200 triệu, rồi riêng tiền kinh phí phá án đã bỏ ra mấy trăm vạn, giờ có manh mối, họ nào chịu dừng ... Còn tên Lưu Nghĩa Minh kia nữa, hắn gian lắm.” Trần Kiện lo lắng liệt kê đối thủ cạnh tranh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play