Không ngờ Hạ Bội Lan chẳng vừa, tới gần Soái Lãng cười lấy lòng: “Thế sao, vậy anh và tổng giám đốc của chúng tôi có chung sở thích rồi, nhất định có chung tiếng nói.”
Soái Lãng hết nhìn trái lại nhìn phải, tựa hồ không biết chọn nhà nào, lẩm bẩm: “Tôi thấy tổng giám đốc của mọi người cũng hiểu lòng người lắm, biết tôi háo sắc nên an bài mỹ nữ tới mời tôi, tôi phải lựa chọn nhà nào, từ chối nhà nào đây? Hai vị mỹ nữ đều nhiệt tình như thế, tôi từ chối cũng ngại lắm ... Hay là thế này đi, Lão Liêu, anh nói xem tôi nên lựa chọn bên nào?”
Đùa đùa thật thật ném gánh nặng cho Liêu Hậu Khanh, Soái Lãng biết tên này khéo đưa đẩy, giao du rộng, vừa bỏ gánh một cái rõ ràng thấy Hạ Bội Lan lườm Liêu Hậu Khanh.
“Hay là thế này đi ông chủ Soái, chúng ta thương lượng, trước tiên chuyện làm ăn gấp hơn không nên để lỡ, chúng ta là người quen cả, khi nào nói chuyện cũng được. Trung Thiết và Viễn Thắng cũng là bạn làm ăn, không để ý ai trước ai sau, dù sao mọi người cùng là bạn.” Ân Phương Thuyên rất hiểu chuyện, trong trẻo nói vài câu, vừa bảo vệ thể diện bên mình lại kiếm thang cho mọi người xuống.
Có điều Soái Lãng nghe ra ngay, như vậy lai lịch của Hạ Bội Lan lớn hơn, Ân Phương Thuyên phải nể mặt người ta.
“Được, Ân mỹ nữ rất hiểu chuyện, tôi không thể làm khó mọi người, nếu không thì thế này.”
Soái Lãng đột ngột nói thu hút chú ý của cả ba người: “Mọi người đều là người của nhân vật cấp tổng giám đốc rồi, tôi không thể không nể mặt, đừng nói ai mời tôi nữa, để tôi chọn thời gian mời mọi người? Có gì phải giấu diếm chứ, chẳng qua là chút chuyện của Đoan Mộc Giới Bình chứ gì? Đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT