Ai ngờ càng muốn tránh lại càng không tránh nổi, trên đường có điện thoại, nhìn thấy là số Thịnh Tiểu San, giờ đã biết ý đồ tiếp cận mình của cô gái này, trong lòng khó chịu, không nhận máy. Ai ngờ đối phương gọi không ngừng, không còn cách nào, Soái Lãng bực bội cầm máy lên gắt gỏng: “Gọi cái gì mà gọi, tôi đang tác nghiệp trên đường dây cao áp đây này, lỡ ngã xuống ai phụ trách? Gọi gì mà gọi lắm thế?”
“Anh là thứ không lương tâm, phí công tôi thích anh, còn không nhận điện thoại, tôi sẽ tới thẳng Thập Nhất Loan, anh tưởng là tôi không tìm được anh à?” Thịnh Tiểu San mắng, khẩu khí ám muội.
Không phải nói chứ, câu này hợp khẩu vị Soái Lãng nhà ta lắm, tức thì cười gian: “ Tốt quá, tôi đang thiếu một nha hoàn ủ chăn đây, chỗ đó buồn tẻ, cô tới, tôi hoan nghênh.”
“Đừng rườm lời, tôi tìm anh có chuyện.”
“Có chuyện thì nói đi, tiền chứ gì, tôi nhanh chóng gom trả cô, đâu nói là không trả.”
“Không phải muốn tiền, tôi muốn gặp anh.”
: Oa, rốt cuộc cũng phát hiện ra sở trường của tôi rồi hả? Lại muốn lên giường phải không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play