Soái Lãng kéo chăn lại, chỉ lộ ra đôi mắt xấu xa nhìn Thịnh Tiểu San, nhìn cô cúi người xuống lấy chăn từ trong tủ ra, động tác ấy làm bờ mông tròn vành vạnh vểnh lên chĩa về phía y, lòng đầy cảm xúc nói: “Còn cô không mặc y phục lại đẹp hơn là mặc y phục nhiều.”
Thịnh Tiểu San ôm đống chăn ném thẳng lên mặt Soái Lãng, cô chẳng phải thiếu nữ mới vào đời mà khóc lóc, chuyện vừa rồi, cô góp phần vào đó, chẳng trách được Soái Lãng. Chuyện đã thế rồi đành chấp nhận, thả mình xuống giường, chui vào chăn, vặn đèn tối đi.
Soái Lãng nghe thấy tiếng loạt xoạt, như đây là trình tự hiển nhiên, thầm nghĩ: Đúng là nữ nhân thành thục, căn bản không cần nói chủ đề chịu trách nhiệm, hơn nữa đúng là vợ người khác tốt thật, chơi bời một phen chả có mối lo về sau, xong việc rồi như hai vợ chồng ấm áp đi ngủ. Cảm giác bị đội nón xanh khẳng định không tốt, có điều đội nón xanh cho người khác, vì sao lại sướng thế này?
Đèn tối đi rồi, nhưng chưa tắt hẳn, Soái Lãng còn vây trong không khí phơi phới, ngửi mùi thơm nhẹ từ dầu gội đầu và thân thể nữ nhân, hai người ở trong nhà vệ sinh một phen mây mưa, tư thế học từ phim Âu Mỹ chắc chắn làm nổ ống kính. Thịnh Tiểu San cảm giác quái quái, tuy đây là lần đầu tiên của hai người, cũng là lần đầu tiên cô để nam nhân khác không phải chồng mình tiến vào thân thể, cơ thể cô không bài xích, ngược lại, cả hai cứ như đã mong đợi từ lâu, phối hợp rất ăn ý, tựa như quá rõ nhịp điệu của đối phương ...
Soái Lãng thì chẳng nghĩ nhiều như thế, vừa rồi tiêu hao nhiều thể lực, mí mắt đánh nhau, điên cả buổi tối, giờ mệt lắm rồi, có điều Soái Lãng vừa lim dim ngủ thì một bàn tay nắm lấy lỗ tai, sau đó Thịnh Tiểu San hơi thở như lan ghé tới: “Bại hoại, có phải là có ý đồ xấu với tôi lâu rồi không?”
“Cô nói thế không phải đùa à, hôm nay thấy mỹ nữ nào tôi chẳng có ý đồ.” Soái Lãng ậm ừ một câu làm Thịnh Tiểu San bực tức đẩy mạnh, nhưng y mệt lắm rồi, giữ nguyên tư thế, miệng lẩm bẩm: “Đừng quấy nữa, mệt chết đây này, để tôi ngủ một chút.”
“Không được.” Thịnh Tiểu San thì lại hết sức tinh thần, lay người Soái Lãng ghé vào tai y hỏi: “Vậy anh nói cho tôi biết, có phải anh thích tôi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT