“Soái Lãng.” Ngoài cửa sổ có người gọi.
Soái Lãng chống người đứng lên, còn chưa kịp trả lời thì cái giọng kia lại hô: “Soái Lãng, trạm trưởng gọi cậu ra ăn cơm.”
“Biết rồi ... Ra ngay đây".
Soái Lãng kéo quần, chỉnh lại áo, nhìn thấy Mao Húc Văn đứng ở cửa nhà ăn bắc loa gọi thì đáp một tiếng chạy ra. Từ khi biết gia sản của Soái Lãng, cùng với việc Soái Lãng giúp cả nhà Lão Mao mở cái hiệu bán buôn, người trong trạm phải nhìn Soái Lãng bằng con mắt khác, kèm theo đó là tôn kính hơn không ít.
Chứ không à, đích thân trạm trưởng vào bếp làm món cá chép kho, Lão Mao hầm một con gà trống, nói cha vợ và vợ nói đưa cho ông chủ Soái tẩm bổ, một người khác họ Cẩu tên Kính Sơn đang bày bàn, kiếm hai chai Cao Lương Bạch, bốn người tụ tập ăn cơm.
“Nào nào nào, mời trạm trưởng một chén.” Soái Lãng rót rượu đưa tới.
Trạm trưởng ở quê nhiều năm rồi, thân với rượu còn hơn cả vợ, vừa cạn một chén lớn, nói: “ Đừng chỉ mời tôi, Lão Mao, Cẩu Tử, mời Soái Lãng đi, cậu ấy tới giúp chúng ta giải quyết không ít vấn đề, người nhà các cậu có công ăn việc làm, giờ túi rủng rỉnh đồng ra đồng vào là nhờ phúc của Soái Lãng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT