“Không gọi được à?” Lão Trịnh nhìn thấy Soái Thế Tài bỏ điện thoại xuống, sốt ruột hỏi.
Lão Soái gật đầu: “Máy bận.”
“Thôi, không cần gọi nữa đâu, dù sao cũng sắp tới nơi rồi ... À, mà anh nói xem, thật hay giả?
“Tôi làm sao biết được chứ.”
“Ài, anh làm cha kiểu gì thế, cả con mình cũng không hiểu, thật không hợp cách.” Lão Trịnh đang cồn cào ruột gan trách.
“Câu này thì tôi không phản đối, tôi đúng là người cha không hợp cách, thằng nhãi này từ bé đã nói dối luôn mồm, tôi thực sự không dám tin nó ... Nếu nói tới mức độ thông thạo Trung Châu thì đúng là thật, nhưng ở cái thành phố bảy tám triệu dân này tìm một người, mà nó chỉ mới chuồn đi từ chiều hôm qua, làm sao mà nhanh thế được?” Soái Thế Tài lắc đầu quầy quậy, có chút không tin lại có chút không cam lòng.
Không ngờ Hình Ái Quốc ngồi ở ghế sau cùng hai ông già lại nói chắc nịch: “ Mọi người không tin chứ tôi tin chắc luôn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play