Nửa tiếng sau, tiểu khu thôn Tiểu Doanh, một chiếc SUV màu đen từ xa dừng lại dưới tường bao, Tục Binh quay đầu nhìn Soái Lãng, Soái Lãng ở ghế sau nhìn ngó ngoài đường hỏi: “ Ăn cơm thôi mà, sao lại tới đây?”
“Món nợ này tính cho rõ nhé, cậu đánh người của chúng tôi, còn muốn chúng tôi mời cơm à?” Tục Binh ngạc nhiên.
“Chẳng qua chỉ là hiểu lầm thôi, anh gọi mấy người đó tới, tôi mời khách xin lỗi.” Soái Lãng thoải mái nói.
“Xin lỗi thì không cần, nhưng giúp một việc nhỏ thì sao?”
“Được, không thành vấn đề.”
“Tôi nói này, lúc nãy cậu nói cắt mạng với phá băng thông gì đó, biện pháp không tệ, xử trưởng Trịnh còn khen đấy, cậu mà làm thế coi như chặn đường chạy của chúng rồi.” Tục Binh giơ ngón cái khen: “Cách hay.”
Soái Lãng cũng vui vẻ vỗ đùi: “Tôi nói mà, dùng cách của tôi có phải đơn giản không, làm chập cháy dây điện này, lột vỏ ra, cắt đi một hai sợi dây bên trong làm hắn không lên mạng được, uất ói máu luôn ...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play