Thế là trong thời gian ngắn Soái Lãng bị đuổi ra khỏi cửa tới hai lần, bị đóng sầm cửa trước mặt hai lần, tay giơ lên, lấy dũng khí mấy lần cũng không gõ cửa được.
Soái Lãng cứ nghĩ rằng mình kiếm được nhiều tiền như thế sẽ khiến Vương Tuyết Na nhìn mình với ánh mắt khác, ngờ đâu bị tống ra ngoài.
Chuyện này có gì đâu cơ chứ, thật đúng là.
Đứng hồi lâu, Soái Lãng thực sự nghĩ không thông, vì sao chuyện này còn khiến Vương Tuyết Na tức giận hơn cả bị khinh bạc, thực sự nghỉ nát óc không hiểu.
Thấy tiểu học muội giận như thế, y không dám gõ cửa nữa, quyết định đợi cô nguôi giận hẵng nói.
Khi Soái Lãng đi loanh quanh ngoài cửa siêu thị tới vòng thứ tám trăm rốt cuộc cũng nhìn thấy Vương Tuyết Na xong việc thay y phục từ thang máy tầng hai đi xuống.
Đã chín giờ hơn, toàn bộ hình ảnh biểu ngữ tuyên truyền đã tháo xuống, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Đúng là dân chuyên nghiệp, đóng cửa chưa tới nửa tiếng, Lam Đông Mai đã chỉ huy nhân viên siêu thị chỗ cần bổ xung hàng thì bổ xung, chỗ cần dọn thì dọn, mọi thứ quay trở lại ngăn nắp gọn gàng, lúc này còn đang ở tầng một bận rộn kết toàn trong ngày.
Chỉ là những chuyện đó đã không còn liên quan tới Soái Lãng nữa rồi, trong lòng y bây giờ bị lấp đầy bởi hình ảnh của Vương Tuyết Na, đang hối hận muôn phần, đáng lẽ không nên nói chuyện kia với tiểu học muội, giữ trong lòng là đủ rồi, khoe khoang cái gì chứ?
Vương Tuyết Na đi ra, rõ ràng là thấy Soái Lãng đứng đó mà mặt vẫn lạnh như sương băng, xách túi đi bằng cửa bên, tựa hồ như chẳng quen biết.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play