Soái Lãng ngờ ngợ cô cửa hàng trưởng này đã đoán ra điều gì rồi, song y trước khi người ta khẳng định chắc chắn thì chẳng thừa nhận, giả ngốc: “ Sao lại tốn công mà chẳng được gì?”
“Anh đừng giả hồ đồ, rượu có tệ mấy cũng có giá trị, hai vạn bảy nghìn ba trăm bình, trị giá tám vạn tám, chi tiêu hoạt động chừng bảy vạn, tổng cộng là 16 vạn, đó là thuần chi ra. Tối hôm qua tôi tính rồi, bán vé thưởng mỗi cái lợi nhuận 2.5 đồng, kiếm chưa tới 4 vạn, rồi lợi nhuận tiêu thị mỗi ngày gần 4 vạn, như thế tính tới hôm nay toàn bộ là ba ngày, tối đa kiếm về 16 vạn vốn ... Thậm chí rất có khả năng thu không bằng chi, thậm chí là lỗ ít nhiều.”
“Chắc chắn không lỗ đâu.”
“Hừ, vừa rồi ông chủ Vương dẫn một đám người tới, nguyên nhân ở đó chứ gì?” Lam Đông Mai càng nói càng khẳng định.
“Đúng rồi, cuối cùng cô cũng thông minh rồi.” Nói tới đây mà Soái Lãng còn quanh co thì coi thường IQ của người khác quá rồi.
“Khả năng chị không hiểu lắm về ngành này, cuộc chiến giá trong giới rượu trắng rất tàn khốc, cho dù là rượu Hành Thủy nổi danh toàn quốc thì lợi nhuận xuất xưởng một chai chưa tới một đồng, thương hiệu nào đó ở Trung Châu một ngày có thể tiêu thụ 2000 chai đã là bán chạy lắm rồi.”
“Vì bây giờ có quá nhiều thương hiệu để lựa chọn, thế nên đừng ai mong có thể thống nhất thiên hạ, lại giữa mùa hè, tiêu thụ rượu trắng chắc chắn phải đi xuống ...”
“Nhưng chị có nghĩ tới không, nếu dưới tình huống đó mà ông chủ Vương có thể bán ra hơn hai vạn chai rượu trắng trong ba ngày là khái niệm gì? Bao nhiêu nhà phân phối rượu cấp tỉnh tụ tập ở Trung Châu tìm kiếm cơ hội, làm một vụ thế này ngang với mỹ nữ cởi sạch y phục chạy trên phố rồi, chị hiểu chưa?”
Lam Đông Mai thấy Soái Lãng nói câu cuối mập mờ nhìn mình hừ một tiếng: “Không dùng từ tử tế hơn được à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT