Điện thoại biến thành tút tút, ánh mắt Biện Song Lâm đờ ra, mười năm chờ đợi, giây phút báo thù tựa hồ không nhiều khoái cảm như hắn nghĩ, trống rỗng là cảm giác duy nhất lúc này.
Một cánh tay đưa ra lấy di động của Biện Song Lâm, ném xuống đất dẫm nát, đó là tên béo lùn mặt mày bặm trợn.
Lúc này Biện Song Lâm ở trong tầng hầm, đèn sáng chói mắt, giống không khí trong trại giam, giữa phòng là một ông già, áo lụa xanh, sau lưng có một người không rõ mặt tay cầm súng.
Từ sau khi Trần Thụy Tường bị đưa đi thì hắn cũng bị đưa tới đây giam lỏng, sau đó xảy ra chuyện gì, tuy hắn không biết, nhưng chuyện cần xảy ra hẳn là đều xảy ra rồi.
“Lão Biện, đúng là nghe danh không bằng gặp mặt, cả đời tôi phạm bao nhiêu tội, tôi không biết nữa, ai cũng bảo tôi là người đỡ đầu XHĐ Đại Nguyên, kỳ thực tôi là cái thá gì, một tên cảnh sát nhãi nhép cũng dám chĩa súng vào tôi, đưa tôi vào trong nửa năm.” Lão già lên tiếng.
“Quan Công cũng có lúc đi đường Mạch Thành mà.” Biện Song Lâm khách khí, đây là chỗ dựa của hắn, Mã gia, bề ngoài là tay giang hồ đã rửa tay gác kiếm, nhưng chỉ người trong giới mới hiểu, tội ác xảy ra ở thành phố này ít nhiều có liên quan tới lão ta.
“Tôi không dám tự phong anh hùng, chỉ là thấy đời này sống uổng rồi, phạm tội cả đời mà chẳng kiếm nhiều bằng lần này... Ha ha ha, lợi hại, danh bất hư truyền, chơi súng đúng là không bằng chơi đầu óc, không hổ danh là dư nghiệt của phái Giang Tương.” Mọi thứ đã kết thúc, Mã Cương Lô vô cùng khoan khoái: “Trước kia tôi cứ nghĩ các người chỉ là truyền thuyết giang hồ, tuyệt tích lâu rồi cơ, ai ngờ vẫn trà trộn trong dân gian thế này, cao, thực sự rất cao, phục rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT