Không phải là trước kia chồng chưa từng mất tích như vậy, xong lần này Lâm Vũ Tịnh linh cảm rất xấu, huống hồ gần đây tình cảm vợ chồng ấm lên, không khác gì thuở mới yêu, mất tích như vậy hết sức vô lý, chợt phát hiện hai người lạ mặt, nghi ngờ: “Không hỏi hai người, sợ cái gì? Có gì che giấu à... Hai người là ai?”
Lạc Gia Long vội vàng giải thích đây là hai người anh em vừa lập công lớn, mặt Lâm Vũ Tịnh dịu phần nào, mắt liếc đài chủ tịch, thấy đám lãnh đạo mặt mày hớn hở lại tức giận: “Liều mạng cho người khác hưởng, thật không hiểu, tới mức này rồi vẫn cứ ở tuyến đầu làm gì?”
Thử Tiêu rụt rè nói: “Chị Lâm, sao chị và Dư Tội lại thay đổi trình độ nhận thức tư tưởng cho nhau vậy?”
“Cậu làm chỉ đạo viên hai năm nghĩ mình là lãnh đạo rồi à? Chỉ đạo viên xen vào vụ án làm gì? Lắm chuyện.” Lâm Vũ Tịnh mắng.
Thấy Tiêu ca vâng dạ kiếm cớ chuồn mất, Đỗ Lỗi không hiểu: “Hùng ca, thực sự đáng sợ như thế à? Dù sao cũng là nữ thôi, chúng tôi sợ chứ anh sao phải sợ?”
“Cậu hiểu cái rắm, khi chúng tôi còn là học viên, chị ấy đã là cảnh sát chống ma túy rồi, còn phụ trách giám sát chúng tôi. Chúng tôi tập đấm bao cát, chị ấy ngày ngày chặt gạch, Dư Tội lợi hại không? Vậy mà cũng làm bao cát cho chị ấy.” Hùng Kiếm Phi nhỏ giọng nói.
Đỗ Lỗi rùng mình: “Nữ nhân thế này, thế nào tôi cũng không dám lấy về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT