Tiêu Mộng Kỳ cũng được tin giữa đường, không dám kinh động cục trưởng Hứa, vội vã tới tổng đội.
Thời gian qua nghe nói hắn và vị trợ lý của Tĩnh Hải có chút ám muội, cô cũng thấy dễ hiểu, chàng trai vừa điển trai vừa văn nhã đo, nếu như không phải bị giam ở ban bảo mật ít lộ diện thì sớm có một đội ngũ theo đuổi rồi.
Vậy rốt cuộc là vì vấn đề tình cảm kèm kinh tế nên đưa ra hạ sách này?
Làm việc ở ban đốc sát, Tiêu Mộng Kỳ quá quen cảnh nhìn người bị xử phạt khai trừ, nhưng tin tức Uông Thận Tu muốn từ chức vẫn làm cô khó tiếp nhận, thời gian qua cái đội ngũ vô tình hình thành này khiến cô còn quan tâm, huống hồ là đám anh em thân thiết kia.
Rời taxi, cô gần như chạy vào tổng đội, nhìn thấy đám Thử Tiêu, Dư Tội đứng thành hàng, Nhâm Hồng Thành chửi um lên.
“Chính cái đám khốn kiếp các cậu làm hỏng cậu ta, Thử Tiêu, cậu nhìn bản thân là cảnh sát hay lợn... Tôi hỏi cậu, rốt cuộc là sao?”
“Dư Tội, cậu trừng mắt cái gì? Cái loại như cậu cởi cảnh phục làm dân thường cũng không hợp cách, Còn mấy cậu này ở đâu ra, hiệp cảnh tới đây làm gì? Tưởng lập được công thì vểnh đuôi lên à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play