“Không phải tôi hạ lưu, tôi miêu tả như vậy là đang muốn nói với cô,” Dư Tội cười khổ giải thích: “Bất kể cô ta làm gì, khi rời nơi gây án trong đêm mưa này, ăn mặc như vậy là không được, tôi không tin thứ ham hưởng thụ lười làm việc này có chuẩn bị. Cô có nghĩ Thương Tiểu Cương tới đón không?”
“Không thể nào, tôi thậm chí hoài nghi hắn không còn ở Trường An nữa.”
“Tốt, vậy chúng ta nghĩ giống nhau rồi, bọn chúng chưa bao giờ bị bắt, khả năng không còn cảnh giác nữa.... Khiêu vũ không?” Dư Tội mời, tựa hồ nghiện rồi: “Đừng lắc đầu, khác người quá gây chú ý đấy.”
Lần này Tiêu Mộng Kỳ không ngại nữa, vịn vai Dư Tội, Dư Tội ôm eo cô, hai người bước chậm, phát hiện cái tay hư hỏng khẽ vuốt nhẹ eo cô, chỉ chực đi xuống dưới, trừng mắt: “Giờ mà anh còn có tâm tình à?”
“Cô nói cái gì?” Dư Tội tỏ ra rất hưởng thụ.
“Anh đang làm cái gì?
“Sờ thôi, sắp kết thúc rồi, không tranh thủ sờ không còn cơ hội nữa, mà tôi nói này, cô mặc dày quá, tôi sờ toàn thấy vải.” Dư Tội cười xấu xa: “Nhìn kìa, hướng mười ba giờ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play