Thế là ngày hôm đó nhiều đơn vị nhận được bản fax công hàm đóng dấu, nội dung làm người ta đau bụng, đội hình cảnh khu vực mà quản tới toàn tỉnh rồi.
Thiệu Vạn Qua vốn chẳng định quản chuyện này, xong tỉnh fax xuống, không thể không quản.
Thế là Hùng Kiếm Phi được gọi lên chi đội, chi đội trưởng muốn cái đầu hắn nguội xuống, nguội thế nào? Cho hắn vào phòng thẩm vấn ngồi một mình, viết rõ đầu đuôi sự việc, viết xong về đi làm, không thì cứ ở đấy.
Hết cả buổi sáng gần trưa rồi, hai vị lãnh đạo tới phòng thẩm vấn cuối tầng một, Lý Kiệt cầm khay cơm cười nói: “Tôi cược cậu ta chẳng viết quá một trang.”
“Còn phải cược à, cậu ta đã bao giờ viết quá một trang, chủ ý thối tha này chắc chắn do Dư Tội hoặc Thử Tiêu bay ra, cược không?”
“Chuyện này cũng chẳng phải cược, cái thằng bé đó vì bạn bè nhảy xuống hố lửa cũng không chớp mắt, chả biết bị lừa đá thế nào không nhận ra ý tốt của chúng ta.”
“Bọn họ là anh em ăn cơm chung nồi, mặc chung quần, còn chúng ta là lãnh đạo bên trên mà, người ta luôn nghĩ lãnh đạo thì xấu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT