Lận Thần Tân hí hửng về chỗ, Thử Tiêu bực tức lại cướp ống kính quan sát mục tiêu, đứng tạo dáng, ai ngờ Lai Văn không chụp nữa, lấy máy ghi âm ra, ngồi xuống bên cạnh Tiêu Mộng Kỳ: “Chính ủy Tiêu, ý tôi thế này, chúng tôi ghi hình quay chụp, nếu hiệu quả bình thường thì làm chuyên đề, nếu hiệu quả tốt, chúng tôi giao thiệp ĐTH, làm luôn tiết mục thực tế, sẽ rất được hoan nghênh.”
“Nếu không có hiệu quả thì sao?” Tiêu Mộng Kỳ thấy Lai Văn nhíu mày thì nói thẳng luôn: “Không ai dám đảm bảo điều tra truy lùng có kết quả, hai người này vẻn vẹn chỉ có hiềm nghi, nghiêm khắc mà nói chưa phải là nghi phạm....”
Lai Văn xua tay cắt ngang lời trình tự máy móc khô khan này: “Không cần quá nghiêm túc như thế, có hiệu quả hai bên cùng có lợi, không thì coi như chúng tôi đi nghỉ phép, chi phí tòa báo vẫn bao, không thành vấn đề chứ?”
“Vậy thì không thành vấn đề.” Lại đem kinh phí ra nói rồi, Tiêu Mộng Kỳ gật đầu.
“Tốt... Bây giờ cô kể lại đại khái vụ án...” Lai Văn chỉ huy trợ thủ điều chỉnh góc độ ghi hình, chọn hình ảnh đẹp nhất, mỹ nữ thế này không tận dụng thì phí, chỉ là liếc mắt qua thấy Dư Tội nằm dang chân dang tay, Đỗ Lỗi dựa bên giường, lè lưỡi lau mồ hôi, mỗi Lận Thần Tân ra dáng con người, mắt thì quét qua người nữ nhân, thô bỉ tới khó chấp nhận.
Tiêu Mộng Kỳ cũng nhận ra, đề nghị: “Chúng ta ra ngoài đi.”
“Được... Này, mấy người các anh đừng có theo, nhìn lại bản thân đi, như cái ổ lưu manh ấy.” Lai Văn mắng đùa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT