“Mùi nước hoa nữ. “Thử Tiêu đi quanh Uông Thận Tu một vòng, mũi hít hít, nổ pháo trước.
Bánh Đậu kiểm tra tay Hán Gian: “Không có vết chai, da láng mịn, chứng tỏ không phải làm gì hết.”
Lý Nhị Đông trực tiếp hỏi: “Hán Gian, ánh mắt u uất kia ở đâu ra, không phải là tiểu bạch kiểm lưu lạc đầu đường gặp được bạch phú mỹ chứ?”
“Không thể nào, gặp rồi ai còn về?” Hùng Kiếm Phi cùng Đổng Thiều Quân gần như đồng thanh.
Hai người tiếp đãi cũng cười, xem tín hiệu cả tháng chẳng mấy cảm giác, giờ gặp người thấy thú vị hơn nhiều.
Uông Thận Tu hất mái tóc đã khá dài, ngồi xuống vắt chân chữ ngũ, thở dài: “Nói ra các cậu không tin, tôi kiếm ăn ở hộp đêm Đế Hiệu.”
“Cái gì? Cậu, cậu bán... bán thân rồi à?” Bánh Đậu thất kinh ngã oạch xuống ghế, vội vàng bò dậy nhìn kỹ người anh em sa đọa, giọng thương cảm: “Làm sao tới mức đó!”
Lý Nhị Đông cũng cảm thán: “Chẳng trách mặt trắng thế kia, đó gọi là tình dục quá độ đấy.”
Cả đám nửa đùa nửa thật trêu ghẹo, nhưng Uông Thận Tu lại không vênh mặt nói câu quen thuộc "phong cách của anh các chú không hiểu", mà chỉ cười nhẹ. Tên khốn này vốn đã đẹp trai rồi giờ áo sơ mi trắng, quần âu khóe miệng nhếch lên mang vẻ bất cần đời cùng với ánh mắt buồn bã chán chường, tăng thêm không ít sức dụ hoặc trí mạng với thiếu nữ vô tri.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT