“Chị tranh thủ rút sớm đi, tôi xem tư liệu của Tinh Hải, cũng chứng kiến cảnh tượng điên rồ ở bữa tiệc đó, Mã Cương Lô là loại người gì, chị hẳn rõ, cái công ty làm ăn kiểu này, sớm muộn cũng vướng vào lao lý.” Uông Thận Tu nhìn Hàn Như Mân, cô không có bất kỳ phản ứng, có lẽ như trước kia, hắn chẳng thể thay đổi được gì.
“Tôi đi đây, bảo trọng.” Nói rồi quay người thất thểu rời đi.
Tay cầm gói tiền nặng tựa ngàn cân, Hàn Như Mân cảm thụ được sự quan tâm trong đó, ánh mắt u uất kia, vẫn như năm xưa khi rời đi, để lại hết tiền cho cô, cậu ấy trưởng thành rồi, đẹp trai hơn nhiều lắm, xong đối xử với cô bằng một thứ cả thế giới không ai làm thế, chân thành.
Chớp mắt cô đuổi theo, Uông Thận Tu vừa nghe tiếng bước chân quay lại thì làn gió thơm nhào vào lòng, cánh môi ướt át tìm tới môi hắn, người dán sát vào hắn, cuồng nhiệt hôn chàng trai từng làm cô xao động, không, tới giờ vẫn thế.
Xe tới, bấm còi, đôi nam nữ hôn nhau say đắm không hề có ý định nhường đường.
Trong xe là đôi nam nữ, nam mặt sẹo khá dữ tợn, nữ váy trắng xinh đẹp bế cô bé hiếu động, nữ nhân đánh tay nam nhân một cái, có lẽ là người hiểu lãng mạn, cho đĩa nhạc, bật loa, phát một khúc piano, mỉm cười ngồi nhìn, không có chút mất kiên nhẫn nào.
Rất lâu sau đôi nam nữ đó tách nhau ra, gật đầu xin lỗi lái xe, xe đi rồi, Hàn Như Mân lại quấn lấy cổ hắn, ánh mắt đan xen giữa hạnh phúc và phức tạp: “Cậu chưa cho tôi biết, rốt cuộc cậu tên là gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play