“Tránh ra... Tránh ra... Cám ơn..”
Lai Văn ôm một đống tư liệu lớn đi vào thang máy tòa báo, trong thang máy thi thoảng có người chào hỏi cô, còn có người thắc mắc chủ biên Lai sao lại tìm thứ tư liệu cũ kỳ này.
Có người bạn cần, Lai Văn giải thích, nói ra lòng không khỏi dâng lên rất nhiều cảm xúc. Họ tình cờ gặp nhau từ lần cô bị móc ví trên xe bus, thấm thoát đã mấy năm trôi đi, từ thực tập sinh đã thành chủ biên mục tin tức xã hội rồi, nhưng khi gặp lại người đó, cảm giác thời gian chảy ngược, không nhận ra bất kỳ thay đổi nào.
Vội vàng rời thang máy, đẩy cửa văn phòng, Dư Tội đang ngồi ở chính chỗ của cô xem máy vi tính, cô đặt tư liệu lên bàn: “Chỉ có chừng này thôi, còn lại một số tạp chí đầu tư nhỏ, anh phải tới tập đoàn nghề báo tìm, đoán chừng không có báo giấy nữa đâu, dù chỗ này cũng có một phần là bản điện tử... Dư Tội, anh tìm mấy thứ này làm gì?”
“Cảnh sát chả lẽ không thể học đầu tư à?” Dư Tội cười.
“Cũng không thể học thứ cũ kỹ này chứ, giá trị không cao, mười năm trước ai có nhãn quan thì đều đầu tư vào địa ốc, nhưng anh xem trong báo này đi, toàn là khuyên đầu tư vào sắt thép, cổ phiếu, làm theo có mà từ phú ông cũng thành ăn mày.” Lai Văn cầm cốc nước vừa uống vừa tò mò hỏi: “Thử Tiêu, Nhị Đông ra sao rồi, mấy năm rồi tôi chưa gặp họ... Mấy hôm trước tôi gặp Rậm Lông, thế nào lại thành bán gạo, tiếp thị cho tôi rất nhiệt tình.”
Chuyện này không phải một hai câu mà nói hết, Dư Tội đưa cho Lai Văn một tờ giấy: “Tôi để lại số điện thoại cho cô, rảnh rỗi hỏi họ xem.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play