Một tờ báo trải ra, nam tử tay như cái quạt theo thói quen vuốt qua đầu, bĩu môi, cái mặt hung tợn vì động tác này mà thành buồn cười.
Đó là Thiệu Vạn Qua, hắn dùng nửa buổi sáng để tìm hiểu vụ án lừa bán xe, làm hình cảnh mười mấy hai mươi năm rồi mà chẳng hiểu chi tiết phát triển thế nào. Tiếng gõ cửa vang lên, chính ủy Lý Kiệt và chủ nghiệm phòng kiên cứu vụ án Trương Tân Quốc cùng đi vào, Thiệu Vạn Qua đặt bào xuống, mời hai người ngồi: “Hai vị có tâm đắc gì không?”
“Chủ nhiệm Trương, anh nói đi, đây không phải chuyên ngành của tôi.” Lý Kiệt đưa tay mời.
Chủ nhiệm Trương liệt kê vài nghi vấn, sao có thể tìm ra kẻ lộ tin từ trong mấy trăm người làm việc ở chọ xe cũ, theo lý luận chi đội cũng phải mất một hai tuần, cho nên hắn nghi có người báo tin. Thứ hai, đóng giả người bị hại dụ tội phạm không có gì lạ, nhưng lạ ở chỗ truy bắt, với thiết bị cảnh sát, không thể xác định vị trí nghi phạm trong kiến trúc tầng lầu, dưới tình huống có ngàn vạn người, định vị mục tiêu là không thể. Thứ ba, từ bắt giữ tới đột phá đều thần tốc, còn thu hồi quá nửa tiền tang vật, thật khó hiểu.
Thiệu Vạn Qua đan tay vào nhau: “Chúng ta tìm phương thức và đường lối để phục chế phá vụ án tương tự, anh chỉ liệt kê nghi vấn cho tôi sao?”
“Chuyện này tà môn lắm, không thể phục chế được, quá nhiều nghi vấn....” Chủ nhiệm Trương lắc đầu, quay sang nhìn Lý Kiệt.
Lý Kiệt cười: “Tôi chịu, người này tà môn thế nào anh cũng biết mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT