Điện thoại thúc giục mấy lần rồi, cuối cùng mấy người Hùng Kiếm Phi tới thẳng nhà tìm, đỗ ở dưới lầu một lúc Dư Tội mới thong thả đi xuống.
“Người chạy mất rồi, cậu không sốt ruột tí nào à?” Hùng Kiếm Phi mặt dài như cái bơm, ai ngờ niềm vui ngắn chẳng tày gang như thế.
“Lão tử bị cậu hại chết rồi, nếu truy cứu trách nhiệm, cái chức chỉ đạo viên này của tôi cũng đi luôn.” Thử Tiêu nhìn Dư Tội ăn mặc sạch sẽ thơm tho, không quên đá đểu: “Ái dà, tinh thần tốt thế, có phải đêm qua biểu hiện tốt trên giường nên được vợ thưởng không?”
Dư Tội chẳng thèm giải thích, mở cửa lên ghế sau: “Lái xe đi, kể xem chuyện thế nào?”
Vừa đi vừa kể, Biện Song Lâm được tạm tha biểu hiện rất tốt, lại thêm hai hình cảnh được dặn là khách khí với hắn một chút, đừng coi như phạm nhân. Tối qua Hùng Kiếm Phi còn gọi điện hỏi thăm, nói là tất cả bình thường, ai ngờ vì bình thường mà xảy ra chuyện, liên tục mấy ngày bình thường nên buông lỏng cảnh giác, khi ăn sáng mới phát hiện không thấy người đâu nữa.
“Hắn không thể bỏ trốn, ngồi tù 10 năm chỉ còn 10 tháng... Nếu là các anh, các anh có chạy không?” Dư Tội nghĩ không thông có lý do gì mà chạy.
“Nhưng mà hắn chạy thật rồi.” Hùng Kiếm Phi mặt mày đau khổ, sự thực bày ra đó nói gì cũng vô ích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT