Xe lại lên đường, Dư Tội đợi thêm một lúc cho nghi phạm thấp thỏm, hời hợt nói: “... Cho dù anh không giết người vậy tính chuyện liên quan tới anh đi... Khi chúng tôi tìm kiếm anh phát hiện anh lừa dối không chỉ một ngữ nhân... Nhớ Chu Lệ ở ĐH Sơn Bắc không... Không nhớ à, vậy Trần Phương Hoa ở hiệu sách... Hả, cũng không nhớ, vậy nhất định nhớ Lý Gia Hương, người mẹ đơn thân ấy... cũng không nhớ sao?”
Nghi phạm không ngốc, Hùng Kiếm Phi dừng lại khi nãy làm hắn trải qua được kinh hoàng ban đầu, giờ lợn chết không sợ nước sôi, lắc đầu: “Không nhớ, tôi không biết ai hết.”
Dư Tội trừng mắt với Hùng Kiếm Phi qua gương chiếu hậu, thoáng một cái lại có chiêu mới: “Không nhớ cũng phải, loại nữ nhân đó tôi kéo quần lên cũng quên thôi, gu của anh kém thật đấy, toàn kiếm loại nữ nhân vớ vẩn …”
Nghi phạm bị chọc đúng chỗ hiểm rồi, giọng điệu Dư Tội đầy khinh bỉ làm cơ mặt hắn giật giật, cơ hàm siết chặt.
“Không phục chứ gì, ví dụ Ngô Lôi tuy xinh đẹp, nhưng mà ăn nói thô bỉ, chuyện của anh là do cô ấy kể, chậc, lần đầu tiên tôi gặp nữ nhân ăn nói như vậy, tôi còn ngượng thay … nói gì nhỉ, nói trong quần anh mọc dái lừa, lên giường chỉ biết cắm đầu hùng hục như lừa, chả hiểu tình thú gì cả... Cô ấy chẳng bận tâm vài vạn, coi như bỏ tiền giải trí... Ha ha ha, tôi nói này Học Chí, anh thiếu thốn nữ nhân tới điên à, hay vì tiền nên cắn răng lên giường với loại nữ nhân ấy?” Dư Tội khinh bỉ hết cỡ.
Hình Học Chí quên thân phận đeo còng của mình, nghiến răng chửi: “Con tiện nhân.”
“Ài, anh mới hạ tiện, cô ấy kể, cô ấy thích quỳ liếm chỗ đó cô ấy, bảo anh sục vào như heo... Chậc, người anh em, kiếm tiền như thế xấu hổ quá đi, ít gì cũng học đại học ra, vài vạn mà hạ mình thế à? Đâu phải túng thiếu đến thế... “

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play