Sụt, Thử Tiêu vội vàng hít lại nước dãi chảy ra.
Không ai phát hiện, khả năng vì người khác cũng chả khá hơn, Dư Tội há hốc mồm, Hùng Kiếm Phi không khép miệng lại được.
“Chuyện là thế, xử trưởng Tiêu nói chúng tôi vớ vẩn.” Uông Thận Tu giang tay thuật lại toàn bộ buổi thảo luận hôm nay với chuyên gia Lận.
“Người còn chưa tìm ra, tìm thế quái nào được cái trym, tối lửa tắt đèn, lại mải rên la còn nói ra được độ dài của nó à?” Hùng Kiếm Phi phát biểu.
Cả đám nhìn nhau cả ngã lăn, Thử Tiêu vừa cười vừa nói: “Hùng ca, Hùng ca, quan niệm này dừng ở thời phong kiến rồi, giở trò trên giường nhiều lắm, tôi thấy có lý đấy.”
“Ừ, coi như có lý đi, vậy ai đi hỏi? Cậu hay là cậu, người ta nói cho các cậu chắc?” Hùng Kiếm Phi chỉ tới mặt ai, người đó lắc đầu, anh em tán gẫu không vấn đề, ai dám đi hỏi người bị hại chuyện này.
“Hết cách, chúng ta đã tận lực.” Lạc Gia Long thở dài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT