Thật ra không phải tổ kiến, mà là sâu, phiền toái lớn hơn nhiều.
“Không phải lỗi của chúng tôi, anh chỉ nhìn đồng phục dụ hoặc mà không nhìn cảnh hàm.” Uông Thận Tu thở dài: “Người ta là xử trưởng, không phải xử nữ.”
Dư Tội làm ra vẻ từng trải khuyên bảo: “Người anh em thú y, chuyện tới mức này, nói thật là chúng tôi vô kế khả thi, định mời chuyên gia trong nghề tới... Vậy mà thành thế này, anh bảo tôi nói ra sao đây? Tán gái không thành đã đành, giờ lãnh đạo giận như thế, chuyện này rắc rối rồi đấy.”
Lận Thần Tân bị đám Dư Tội vây quanh mỗi người một câu làm ù đầu, mãi mới lên tiếng được, câu hỏi lại là: “Cô ấy tên là gì?”
Hùng Kiếm Phi thất kinh: “Hả, thế mà vẫn muốn tán tỉnh người ta sao?”
“Lại chẳng phải chuyện phạm pháp, đem một mỹ nữ cỡ đó uổng phí ở loại hoàn cảnh này mới là có lỗi với trời.” Lận Thần Tân nghiêm túc nói: “Các anh muốn tôi giúp thế nào, tôi không ngại đâu, tôi thực sự muốn quen với cô ấy.”
Dư Tội sáng mắt chỉ Lận soái ca: “Đúng người chúng ta cần rồi, háo sắc hơn mạng, mặt dày vô sỉ, dám nghĩ dám làm, gặp khó không sờn, đúng là tâm thái kẻ gây án cần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play