3 giờ chiều, Hùng Kiếm Phi đúng giờ lái xe vào sân phân cục Cổ Lâu, đây là kiến trúc mấy chục năm trước, chia làm 2 phần, vì nằm sát với di tích cũ, cho nên phân cục từ khi chiếm dụng tòa nhà của nguyên uy bản cách mạng thì chưa từng tu sửa, nếu không phải xe cảnh sát ra vào liên tục thì người ngoài chắc cho đây là khu di tích rồi.
Đi qua đồng nghiệp bước chân vội vã, mãi mới kiếm được một người có vẻ rảnh rỗi chút hỏi chỗ, người đó chỉ hậu viện rồi dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn họ. Hùng Kiếm Phi và Thử Tiêu không để ý, hôm qua uống tợn quá, chơi điên quá, gần trưa mới bò dậy.
Thử Tiêu đang than vãn muộn giờ làm thì được thông báo của ban đốc sát bảo hắn tới báo danh, làm hắn giật mình, cứ tưởng mình vướng vào chuyện gì, may mà nhớ ra Tiêu Mộng Kỳ, chỉ là không ngờ báo danh ở đây. Hai người còn đang ù ù cạc cạc thì có người gọi, không ngờ là Lạc Gia Long và Uông Thật Tu.
Lạc Gia Long sốt ruột hỏi: “Chuyện gì thế, sao ban đốc sát lại thông báo tôi tới báo danh, giờ cả trung tâm tin tức đều bàn tán tôi phạm sai lầm.”
“Chắc là chuyện hôm qua, hai người đồng ý giúp Gấu Chó xử lý mấy vụ án lừa đảo mà.” Thử Tiêu cười gian.
“Ê ê, lời trên bàn rượu mà cũng tính à?” Lạc Gia Long phản đối.
“Gì? Vậy lời của cậu chỉ ngang với phun rắm thôi chứ gì?” Hùng Kiếm Phi tóm ngay cổ Lạc Gia Long.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT