“Chuyện từ bao giờ thế, sao không nghe phong phanh gì?” Vừa tới văn phòng đơn vị bảo mật tổng đội hình sự, cái mặt quả táo của Thử Tiêu gần như dí sát vào mặt Uông Thận Tu.
“Sao không nói với mọi người.” Tay của Hùng Kiếm Phi vò mái tóc lãng tử của Uông Thận Tu.
Uông Thận Tu gạt tay Gấu Chó, đẩy mặt Thử Tiêu, chỉ chỗ ngồi, bảo hai vị khách không mời ngồi xuống, thong thả chỉnh lại áo sau đó lườm một phát.
Lại không phải chuyện hắn quyết định được, nói cái gì.
“Nhìn cái gì mà nhìn, tổng đội muốn giải tán thì giải tán tên mặt trắng như cậu.” Gấu Chó lườm lại.
Thử Tiêu tiếp luôn: “Rốt cuộc là chuyện gì, Hán Gian đừng nhìn tôi u oán như thế, tôi sắp cứng rồi đấy.”
Ái dà, thứ bạn bè thế đấy, muốn đạp vào mặt, Uông Thận Tu vốn là người tính tình sáng sủa cởi mở, sau này biên chế của hắn ở đơn vị bảo mật, do tính chất công việc mà biến hắn thành người ít nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play