“Đồn chúng ta à, sao thế được?” Thử Tiêu thất kinh, nếu thế thì nghiêm trọng quá.
“Chuyện là thế này ạ, nghi phạm tự xưng là sĩ quan cảnh sát đồn chúng ta, họ Nghiêm, mà cả đồn chúng ta chỉ có anh thôi...” Dân cảnh tới gần thì thầm: “Nữ nhân đó xem chừng có vẻ trái tim tan nát, hơn nữa không phải tới báo án, mà là tới tìm tình lang...”
Lại còn thế nữa, mẹ nó, chỉ đạo viên Nghiêm nổi giận đá tung ghế: “Vớ vẩn, tôi làm quái gì có bản lĩnh lừa cả tiền lẫn sắc, nếu có còn làm cảnh sát làm gì, lương mười năm còn chẳng bằng người ta đi lừa một lần.”
Chuyến này điên thật rồi, Tiêu ca vểnh râu trợn mắt, tội phạm bây giờ càng ngày càng láo toét, đóng giả cảnh sát cũng không thiếu, cơ mà mẹ nó chứ, đóng giả thì đóng giả, sao để lão tử nằm im cũng trúng đạn. Chỉ đạo viên Nghiêm hùng hổ xuống lầu, tới phòng thẩm vấn, nữ nhân kia vẫn đang khóc lóc sướt mướt đòi gặp cảnh sát Nghiêm, chưa tin mình bị lừa...
Oa, mỹ nữ.
Em gái đí nhuộm tóc vàng rực, da trắng như tuyết, vóc người lả lướt, nước mắt liên miên, bờ môi xinh mím lại, thương tâm vô hạn làm Tiêu ca muốn ôm vào lòng vỗ về vô cùng.
Dân cảnh đứng lên kính lễ, sau đó giới thiệu với cô gái: “Đó là chỉ đạo viên trong đồn chúng tôi, chỉ có anh ấy họ Nghiêm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT