Dư Tội còn chưa hiểu gì thì cửa xe phía bên kia mở ra, một thân hình cao lớn đầy đặn xuất hiện, y há mồm.
“Ài xem ra không nhân chi sơ tính bản ác mà tính bản sắc.. Nhìn cái mặt kìa...” Hứa Bình Thu vẫy tay bảo lái xe lái đi.
Mặt đường chỉ còn lại Lâm Vũ Tịnh lặng lẽ đứng đó, nhìn Dư Tội tiều tụy không ít, trong ánh mắt chẳng biết là thương nhớ hay kháng cự, là nhu tình hay phẫn nộ, giống như cách biệt mấy tháng, tựa hồ cả hai đều thay đổi.
Nhìn rất lâu, Lâm Vũ Tịnh bỗng nhiên làm động tác kỳ quái, cô quay đầu bỏ đi, thế là Dư Tội không ương được nữa, vội vàng chạy theo. Cô đi chậm lại, y cũng đi chậm lại, cô quay đầu thì y đứng ngây ra đó, hai người nhìn nhau, sau đó Lâm Vũ Tịnh lại đi, y lại mặt dày bám theo, đi theo tới 2 km đã tới bên đường sông Phần, gió tối từ bên sông lồng lộng thổi tới, chẳng biết mang về hay cuốn đi kỷ niệm.
Lâm Vũ Tịnh ngoắc ngoắc ngón tay, đợi Dư Tội chạy tới, cô nói: “Có vẻ cậu làm những chuyện không thể tha thứ.”
Dư Tội ngượng nghịu: “Không phải chị là người đại biểu cho tổ chức sao, tổ chức vừa có quyết định rồi, đó là tha thứ.”
Lâm Vũ Tịnh sầm mặt: “Vì sao trốn những ba tháng?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play