Đương nhiên thành công nhất không phải chuyện làm ăn, mà Lão Dư gặp ai cũng bốc phét, con tôi làm cảnh sát, phó cục trưởng đấy, sắp lên làm cục trưởng rồi.
Nhưng Lão Dư cũng có chuyện phiền lòng, ví như con trai thời gian qua lặng lẽ về nhà, Hạ Mẫn Chi chưa bao giờ thấy con trai ngoan thế, bà mơ hồ nhận ra có chuyện rồi, hỏi riêng Lão Dư, Lão Dư có chút lo lắng, gọi điện cho đám nhóc phá phách một lượt, chúng đồng thanh. Nghỉ phép năm của lãnh đạo.
Đấy, xem đi, làm lãnh đạo thích không, Lão Dư bảo vợ quá lo, chỉ là con trai nghỉ lâu quá, ông cũng chột dạ.
Đang phiền lòng có cỗ xe đỗ ở trước cửa hiệu, còn là xe đắt tiền đây, Lão Dư xoa tay, loại này thường mua không kén chọn, luôn lấy loại đắt nhất, ông ta vội vàng chạy ra.
“Lại là anh à?” Dư Mãn Đường sắc mặt khó coi nhìn người vừa từ trên xe xuống, niềm vui biến mất luôn.
“Vâng, chào ông chủ Dư.” Ngụy Cẩm Trình khách khí chắp tay.
“Anh là gian thương, đừng có đi nịnh nọt con tôi được không, con tôi không gặp loại người như anh.” Dư Mãn Đường không vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT