Dư Tội còng hắn lại, còn chưa hả, tát vài cái, chợt thấy Mã Bằng chĩa súng vào thái dương, lao tới kéo tay hắn xuống, lạnh người quát: “Anh Mã.... Đừng... anh làm cái gì thế hả?”
“Người anh em... Người anh em... Nghe tôi nói...” Mã Bằng ho khù khụ một tràng, máu nhoe nhoét miệng, hắn vẫn cười.
Dư Tội linh cảm hết sức không lành: “Anh đừng như thế, nội gián đâu phải là anh.”
Đã nghe thấy tiếng còi cảnh sát, nhưng Mã Bằng chỉ thêm tuyệt vọng: “... Tôi đã sai một lần, lại đả thương đồng nghiệp, không còn cơ hội cho tôi nữa … Dư Tội, cậu không nên cứu tôi... Cậu lấy cơ hội cuối cùng của tôi rồi...... Đừng ngăn tôi nữa...”
Dư Tội dứt khoát giữ chặt tay hắn: “Thế khác nào chính tay tôi giết anh... Tôi không để anh chết...”
“Người anh em... Chẳng lẽ cậu muốn thấy tôi ngồi trên ghế bị cáo, muốn thấy tôi bị còng đi, muốn tôi ngồi trên xe lăn chờ chết... không không … Tôi không để bất kỳ kẻ nào đối xử với tôi như thế, tôi không thèm quan tâm tới vinh dự, nhưng tôi không muốn chết thiếu tôn nghiêm.” Mã Bằng ho ra ngụm máu lớn, người co giật, máu ở bụng lại tuôn ra.
Dư Tội bần thần, y biết trong lòng Mã Bằng thứ quan trọng nhất là ở đâu, đó là đội cảnh sát mà hắn làm đặc vụ cũng không lúc nào là không muốn về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play