Ba tiếng trước, 17 giờ, Mã Bằng lờ đờ từ hôn mê tỉnh lại, thấy toàn thân lạnh băng, mơ hồ nghe thấy có người quát tháo gì đó, hắn mở mắt ra liền giật mình, một khuôn mặt hung dữ đang mỉm cười nhìn hắn.
“Là mày? Tống Đại Quân?” Mã Bằng chống người dậy, tay phải bị đạn bắn xuyên, máu đã ngưng kết, máu bốc lên tăng thêm sức mạnh, hắn ngồi thẳng dậy, đây chính là người làm hắn từ cảnh sát thành đặc vụ.
Người đó nhe hàm răng vàng khè: “Trí nhớ tốt lắm, mày mà quên tao thì con mẹ nó chán lắm, à, giờ tao là Tống Lão Quải.”
“Lão Quải chính là mày?” Mã Bằng mở to mắt, Lão Quải là thằng què, ai cũng nghĩ đó là biệt danh của Thân Quân Hành.
“Đúng, cảnh sát Mã, có phải giờ hối hận lắm không, năm xưa mày đánh gãy chân tao, ép tao khai... Con mẹ mày chứ, mày cũng có ngày hôm nay.” Tống Lão Quải tập tễnh đứng dậy, ngạo nghễ nhìn Mã Bằng tát một phát.
Mã Bằng cười ha hả: “Sớm biết vậy tao đã đánh gãy cả 3 cái chân của mày cho rồi... Ha ha ha, Tống Đại Quân, mày mất một chân mà chả tiến bộ gì cả, lần này thì mày mất mạng.”
“Có gan lắm... Rất có gan đấy...” Tổng Đại Quân không nhìn thấy đối phương sợ hãi, cầu xin, hối hận, làm hận thù trong lòng hắn càng lớn, đi nhặt ở góc tường cầm cái cờ lê lớn: “Mất một đền một, cảnh sát Mã, gọi cha đi, hôm nay cha cho mày đi thống khoái.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play